Tổng số lượt xem trang
Group Yêu Nhật Bản- Sam Sam's House
Web ra đời từ việc mập (admin trang), hay ăn , hay uống thích chia sẻ trên fb. Nhưng khi bạn bè hỏi lại, tra lại hơi lười. Nên tổng hợp ở đây, gửi link cho nhanh, nếu bạn cần. Và có thống kê theo từng mục, tìm lại cũng dễ dàng.
Sau đó, chồng mập bèn mua tên miền thegioinhasam, và vài tháng sau khi viết, bật quảng cáo. Thật ra, ban đầu mập viết vì đam mê, chia sẻ. Chớ không nghĩ đến quảng cáo. Mà nói thật, tiền thu quảng cáo từ trang viết cực thấp. Vì họ thích xem, nghe hình ảnh trực quan sinh động hơn là đọc chữ. Văn hóa đọc chữ có thể đối với 1 bộ phận nào đó dần mai một.
Hy vọng, khi tìm đọc, bạn sẽ tìm được 1 điều gì đó có ích để tham khảo. Ah, menu món ăn, không gian quán, theo thời gian sẽ khác. Và vị giác, cảm nhận ngon, dở của 1 cá thể, 1 vùng miền là khác nhau. Chỉ có tính chất tham khảo nha. Nếu có góp ý cứ tự nhiên inbox, hoặc commnent dưới mỗi bài viết. Cảm ơn mọi độc giả từ khoảng 40 quốc gia trên thế giới đã ghé qua trang Thế giới nhà Sam
Bài 63 NẶNG BAO NHIÊU LÀ ĐẸP - cm và kg
1.
Băn khoăn thường thấy, là, "em nặng bao kg là "vừa", là "đẹp"?"
Ý là, em cần phấn đấu, duy trì cơ thể em nặng bao nhiêu kg thì vừa đẹp vừa khỏe.
Tuy nhiên, cân nặng mỗi người rất khác nhau. Và còn khác nhau theo chủng tộc, độ tuổi, giới tính.
Y học cố gắng trung bình hóa thành một cái công thức càng áp dụng được cho nhiều người càng tốt.
Kết quả là, không thể có công thức nào "đúng nhất", vì đúng hơn cho người này, sẽ sai hơn cho người khác.
Ta biết, cân nặng tương quan với chiều cao, cho nên sẽ tính nó theo chiều cao. (Tiếng Tây nó sẽ nói, "là một hàm của chiều cao").
Trong Y học, tạm thống nhất cách tính gọi là "chỉ số khối cơ thể", BMI - Body Mass Index.
==============
Cách tính BMI:
Lấy số kg cân nặng đem chia cho bình phương chiều cao tính theo mét, tức là chia rồi lại chia tiếp lần nữa, thì được BMI. Ví dụ cao 1m65 nặng 57 kg, thì
57
--------------- = 20,9 là BMI
1,65x1,65
==============
Mĩ qui ước dải BMI trong khoảng 18,5 đến 25 thì là "bình thường" cho cả nam và nữ tuổi trên 18. Trẻ dưới 18 có cách tính khác, k0 nói ở đây.
BMI mà 25 - 30 gọi là quá cân, overweight.
Trên 30 là bệnh béo phì, 30 - 35 là "độ I" . 35 - 40 là béo phì nặng ("độ II"), trên 40 là rất béo phì rất nặng ("độ III").
*
Người Châu Á nhỏ có khung hơn, thì nên hưởng ứng Hàn và Sing, lấy BMI
- "đầy đặn" nhất là 23 (thói quen Toán học sẽ nói 22,9), chứ đừng theo Mĩ Nhật là 25,
tạm gọi là đụng "trần";
- "mảnh mai" nhất là BMI 18,5,
tạm gọi là chạm "sàn".
Chú ý:
1/ Là, tính chung cho toàn dân. Chứ, ở vận động viên thì nhìn đẹp, rắn chắc; nhưng chắc chắn, khi tính, sẽ cho BMI "béo", vì cơ nạc quá nhiều so với số đông còn lại.
2/ Công thức này có xu hướng "gầy hóa" về phía cực cao và "tròn hóa" phía cực thấp. Ví dụ người 1m8 mà BMI gầy 18,5 là 60 kg thì nhìn gầy quá; và "trần" 74 cũng chưa phải là ục ịch gì lắm.
*
2.
Thế, bao nhiêu là "vừa vặn"?
Năm 1974, BS Devine đề nghị lấy một KHUNG NGƯỜI chuẩn, cao 5 feet, tức là 1m52,
nữ là 45,5 kg,
nam là 50 kg,
để tính liều lượng thuốc điều trị.
Theo đó, cứ tăng lên 1 cm thì tính thêm lên 905,5 g cân nặng (2,3 kg mỗi inch cao thêm). Thấp hơn thì trừ đi tương ứng.
Cân nặng này tạm coi là "lí tưởng". Là để tính liều thuốc, chứ nói thế không có nghĩa là "khỏe nhất".
Cho nên, đây chỉ là ước tính có tính chất cảnh báo: nếu vượt dải đó thì cần điều chỉnh lối sống để tránh nguy cơ nhóm bệnh chuyển hóa, như tiểu đường, tim mạch, đột quị.
Chứ không cần "phấn đấu" hướng về 1 cái con số nào đó.
Cái cần phấn đấu là ăn đúng món lành, tránh món xấu hại, ngủ đủ 7-9 h mỗi ngày, và vận động thể lực đủ.
(Sau Devine có 2 tác giả nữa, Robinson nâng lên 49 kg, và Miller 53,1 kg, tất nhiên là với bước nhảy phải ít hơn. Có nghĩa là người Mĩ đã nặng lên theo thời gian.)
Như vậy, tính toán của Devine là nam sẽ nặng hơn 4,5 kg so nữ cùng chiều cao.
Là do nam thì cơ nhiều hơn, mỡ ít hơn, mà cơ thì nặng, mỡ thì nhẹ. Và xương người nam cũng to hơn và đặc hơn, cũng nghĩa là nặng hơn.
Để ý bên nam chút, thì thấy, nam mà cao trên 1m65 thì ước tính theo Devine có xu hướng bám, rồi vượt BMI 23. Có lẽ người châu Á chênh lệch nam và nữ không xa như ở người Mĩ.
*
3.
Vòng eo là chỉ số quan trọng cảnh báo hội chứng chuyển hóa. Nếu eo vượt quá 1 nửa chiều cao là bắt đầu đe dọa.
Eo "đẹp" nên ở mức 42 % chiều cao.
*
4.
Cân, đo lúc nào?
Cứ cân đo cùng một giờ trong ngày. Quần áo độ dày (nặng) ngang ngang nhau. Tương đối thôi. Và kéo dây thước vừa phải cho ôm khít là được.
Cân thì sáng sớm có thể lệch chiều tối đến 1 - 3 kg (Bài 59).
Vòng eo đo ngang bụng trên rốn 2 - 3 cm. Đo eo lúc đói thì đỡ bị xê dịch do thức ăn nước uống.
* Tính nhanh eo: gập đôi, trừ 1 phần 10:
- "Gập đôi" người lại (là 50 %), rồi trừ bớt đi 1/10 (tức là 10 %), còn 40 %, là gần đúng 42 %.
Ví dụ tôi 1m65, thì 1/10 là 16; gập đôi được 82, trừ nữa đi 16, bằng 66.
Vậy eo tôi nên là cỡ 66 - 68 cm gì đó.
*
5.
Hình dưới đây là dải cao và cân nặng, và eo 42 % chiều cao, tham khảo.
Tình cờ là, chiều cao trung bình nữ VN từ 16 - 59 tuổi lại vừa vặn 152 cm, trùng với khởi điểm của công thức Devine, được tô màu đỏ, đó (nữ sinh viên thì trung bình 154 cm).
*
BS Viễn.
__________________________
P/S: nếu copy, nhớ ghi nguồn.
Băn khoăn thường thấy, là, "em nặng bao kg là "vừa", là "đẹp"?"
Ý là, em cần phấn đấu, duy trì cơ thể em nặng bao nhiêu kg thì vừa đẹp vừa khỏe.
Tuy nhiên, cân nặng mỗi người rất khác nhau. Và còn khác nhau theo chủng tộc, độ tuổi, giới tính.
Y học cố gắng trung bình hóa thành một cái công thức càng áp dụng được cho nhiều người càng tốt.
Kết quả là, không thể có công thức nào "đúng nhất", vì đúng hơn cho người này, sẽ sai hơn cho người khác.
Ta biết, cân nặng tương quan với chiều cao, cho nên sẽ tính nó theo chiều cao. (Tiếng Tây nó sẽ nói, "là một hàm của chiều cao").
Trong Y học, tạm thống nhất cách tính gọi là "chỉ số khối cơ thể", BMI - Body Mass Index.
==============
Cách tính BMI:
Lấy số kg cân nặng đem chia cho bình phương chiều cao tính theo mét, tức là chia rồi lại chia tiếp lần nữa, thì được BMI. Ví dụ cao 1m65 nặng 57 kg, thì
57
--------------- = 20,9 là BMI
1,65x1,65
==============
Mĩ qui ước dải BMI trong khoảng 18,5 đến 25 thì là "bình thường" cho cả nam và nữ tuổi trên 18. Trẻ dưới 18 có cách tính khác, k0 nói ở đây.
BMI mà 25 - 30 gọi là quá cân, overweight.
Trên 30 là bệnh béo phì, 30 - 35 là "độ I" . 35 - 40 là béo phì nặng ("độ II"), trên 40 là rất béo phì rất nặng ("độ III").
*
Người Châu Á nhỏ có khung hơn, thì nên hưởng ứng Hàn và Sing, lấy BMI
- "đầy đặn" nhất là 23 (thói quen Toán học sẽ nói 22,9), chứ đừng theo Mĩ Nhật là 25,
tạm gọi là đụng "trần";
- "mảnh mai" nhất là BMI 18,5,
tạm gọi là chạm "sàn".
Chú ý:
1/ Là, tính chung cho toàn dân. Chứ, ở vận động viên thì nhìn đẹp, rắn chắc; nhưng chắc chắn, khi tính, sẽ cho BMI "béo", vì cơ nạc quá nhiều so với số đông còn lại.
2/ Công thức này có xu hướng "gầy hóa" về phía cực cao và "tròn hóa" phía cực thấp. Ví dụ người 1m8 mà BMI gầy 18,5 là 60 kg thì nhìn gầy quá; và "trần" 74 cũng chưa phải là ục ịch gì lắm.
*
2.
Thế, bao nhiêu là "vừa vặn"?
Năm 1974, BS Devine đề nghị lấy một KHUNG NGƯỜI chuẩn, cao 5 feet, tức là 1m52,
nữ là 45,5 kg,
nam là 50 kg,
để tính liều lượng thuốc điều trị.
Theo đó, cứ tăng lên 1 cm thì tính thêm lên 905,5 g cân nặng (2,3 kg mỗi inch cao thêm). Thấp hơn thì trừ đi tương ứng.
Cân nặng này tạm coi là "lí tưởng". Là để tính liều thuốc, chứ nói thế không có nghĩa là "khỏe nhất".
Cho nên, đây chỉ là ước tính có tính chất cảnh báo: nếu vượt dải đó thì cần điều chỉnh lối sống để tránh nguy cơ nhóm bệnh chuyển hóa, như tiểu đường, tim mạch, đột quị.
Chứ không cần "phấn đấu" hướng về 1 cái con số nào đó.
Cái cần phấn đấu là ăn đúng món lành, tránh món xấu hại, ngủ đủ 7-9 h mỗi ngày, và vận động thể lực đủ.
(Sau Devine có 2 tác giả nữa, Robinson nâng lên 49 kg, và Miller 53,1 kg, tất nhiên là với bước nhảy phải ít hơn. Có nghĩa là người Mĩ đã nặng lên theo thời gian.)
Như vậy, tính toán của Devine là nam sẽ nặng hơn 4,5 kg so nữ cùng chiều cao.
Là do nam thì cơ nhiều hơn, mỡ ít hơn, mà cơ thì nặng, mỡ thì nhẹ. Và xương người nam cũng to hơn và đặc hơn, cũng nghĩa là nặng hơn.
Để ý bên nam chút, thì thấy, nam mà cao trên 1m65 thì ước tính theo Devine có xu hướng bám, rồi vượt BMI 23. Có lẽ người châu Á chênh lệch nam và nữ không xa như ở người Mĩ.
*
3.
Vòng eo là chỉ số quan trọng cảnh báo hội chứng chuyển hóa. Nếu eo vượt quá 1 nửa chiều cao là bắt đầu đe dọa.
Eo "đẹp" nên ở mức 42 % chiều cao.
*
4.
Cân, đo lúc nào?
Cứ cân đo cùng một giờ trong ngày. Quần áo độ dày (nặng) ngang ngang nhau. Tương đối thôi. Và kéo dây thước vừa phải cho ôm khít là được.
Cân thì sáng sớm có thể lệch chiều tối đến 1 - 3 kg (Bài 59).
Vòng eo đo ngang bụng trên rốn 2 - 3 cm. Đo eo lúc đói thì đỡ bị xê dịch do thức ăn nước uống.
* Tính nhanh eo: gập đôi, trừ 1 phần 10:
- "Gập đôi" người lại (là 50 %), rồi trừ bớt đi 1/10 (tức là 10 %), còn 40 %, là gần đúng 42 %.
Ví dụ tôi 1m65, thì 1/10 là 16; gập đôi được 82, trừ nữa đi 16, bằng 66.
Vậy eo tôi nên là cỡ 66 - 68 cm gì đó.
*
5.
Hình dưới đây là dải cao và cân nặng, và eo 42 % chiều cao, tham khảo.
Tình cờ là, chiều cao trung bình nữ VN từ 16 - 59 tuổi lại vừa vặn 152 cm, trùng với khởi điểm của công thức Devine, được tô màu đỏ, đó (nữ sinh viên thì trung bình 154 cm).
*
BS Viễn.
__________________________
P/S: nếu copy, nhớ ghi nguồn.